Cả ngày nay ở nhà vì trời mưa. Nhàn hạ quá nên thu dọn vườn thơ trong Phố Rùm VB, thấy bài thơ cách đây 2 năm mà ngạc nhiên, bèn đem ra trình làng nước. Mời các bạn đọc nhé...
BIẾT TRẢ LỜI SAO!
Đọc xong bài thơ Mai Con Lớn
lòng quặn đau như ai xé thịt dạ
có ngờ đâu, nước mắt của tuổi già
lại vẫn đổ, vì thương đàn con trẻ.
Dù qua rồi biết bao nhiêu thế hệ,
tổ tiên mình đã cương quyết hy sinh
quên bản thân, quên hạnh phúc gia đình
cố giữ nước, không cho giặc tàu xâm chiếm ...
Từng vùng rừng sâu, từng ao hồ, sông, biển
tới núi non hùng vĩ, đồng ruộng xanh
để toàn dân sống no ấm, yên lành
từ thành thị đến cuối làng xa tắp ...
Việt Nam thân yêu với hình cong chữ S
vẫn muôn đời sống mãi trái tim ta
vẫn ngàn năm yêu dấu nước non nhà
dù bao phen đất nước này nghiêng ngả.
Hỡi toàn dân, hay nung lời thề sắt đá
nắm chặt tay nhau, cương quyết tiến không lùi
đừng sợ, quân thù ác độc, súng ống với dùi cui
mà bỏ cuộc, mà phân tâm, lùi bước ...
Dù tuổi gia`, tôi vẫn một lòng nguyện ước
xin ơn trên phù hộ mỗi phút giây
để toàn dân cương quyết nắm chặt tay
sẽ tranh đấu đến cùng, trong thắng lợi ...
Mai Con Lớn, sao nghe lòng đau nhói
xin Chúa Trời cứu vớt nước Việt tôi ...
dù phải một lần máu đổ thịt rơi
rồi mãi mãi hưởng thanh bình, tự do, hạnh phúc ...
HONG VU LAN NHI
7/4/2018
MAI CON LỚN
Mai con lớn khắp nơi toàn người Hán
Tiếng Việt mình, nói nhỏ nhé con ơi
Dù mình sống trên quê cha, đất Tổ
Nhưng ai đông hơn sẽ thành chủ, con à!
Mai con lớn lấy chồng sao tránh khỏi
Bọn Hán kia tìm mọi cách "gieo nòi"
Còn trai Việt thoát sao đời nô lệ?
Chẳng biết lúc nào mất nội tạng, con ơi!
Mai con lớn, chữ mình con quên hết
Khắp nơi nơi toàn kiểu chữ tượng hình
Sử sách Việt sẽ ngày càng mai một
Ai nhớ từng có Âu Lạc với Văn Lang?
Mai con lớn đến nơi nào cũng cúi
Xứ mình nhưng chẳng dám ngẩng cao đầu
Vào quán xá nhớ nép mình trong góc kẹt
Đừng tranh ăn với lũ đói bên Tàu!
Mai con lớn những nơi nào đẹp nhất
Hạ Long, Ninh Bình, Đà Lạt, Phong Nha...
... và nhiều chỗ con đừng héo lánh
Người Việt ta không tới đó nữa con à!
Mai con lớn những kinh đô, thành quách
Những tượng thờ tiên tổ, các Hùng Vương
Những ngôi miếu tôn vinh Bà Trưng, Bà Triệu
Sẽ bị đập tan, lăn lóc giữa hoang tàn
Mai con lớn, đồ ăn toàn bẩn, độc
Của ngon đều bị tước hết con ơi
Mai con lớn biển, sông, hồ nhiễm độc
Nước thải phương xa không ngớt đổ về
Mai con lớn xin con đừng òa khóc
Hận tiền nhân sao nỡ để cháu con mình
Sống trong lòng giặc, thở không dám thở
Vì thời của mẹ cha, ai cũng chỉ muốn "được yên bình"!
Mai con lớn xin con đừng hờn trách
Tổ tiên hèn với giặc, ác với cháu con
Con hãy hiểu ngày hôm nay ai cũng nói
"Ta không đòi được đất thì để con cháu ta đòi"
Mai con lớn xin con đừng phẫn hận
"Ngày xưa giặc chưa vào sao câm nín, im ru?
Nay giặc ở khắp mọi miền bờ cõi
Bắt cháu con đòi, nghe có lọt tai không?
Mai con lớn, thôi mẹ không nghĩ nữa...
Chỉ mong bình minh đến thật mau...
Và tất cả chỉ là cơn ác mộng
Xin Thiên cơ ban tặng một phép màu.
Trần Hoàng Trúc